Thứ Tư, 28 tháng 2, 2018

KHI LŨ XIỂM THẦN LÊN NGÔI

Mượn tích người xưa mà kể chuyện Khổng Tử chém Thiếu Chính Mậu

Đây là một câu chuyện nổi tiếng trong lịch sử đó là Khổng Tử chém Thiếu Chính Mậu. Nhiều người cho rằng đây cũng là một trong những nghi án lớn nhất trong lịch sử khi Khổng Tử ra lệnh chém Thiếu Chính Mậu mà không theo những quy định luật pháp cụ thể thời bấy giờ. Lũ hủ Nho xem đến đây thường bảo rằng Khổng Tử nhỏ nhen vì ghen ghét tài năng của Thiếu Chính Mậu nên mượn cớ cậy quyền mà chém Thiếu Chính Mậu. Khổng Lão Phu Tử vì ghen ghét với biện tài của Thiếu Chính Mậu, lo rằng họ Thiếu giỏi hơn mình, biện tài tốt hơn mình thì về sau đường quan lộ rộng mở, có thể uy hiếp đến vị trí của mình trên quan trường nên chém luôn như nhổ cái gai trong mắt. Nghe đến đây nhiều kẻ không đủ trí tuệ thường gật đầu một cách ngu si cho rằng Khổng Tử quả thật là người nhỏ nhen, đố kỵ, đâu có nhìn thấy được cái dụng tâm chân thật của bậc thánh nhân. Tiếc rằng lũ hủ nho và kẻ ngu thường chiếm số đông trong thiên hạ, truyền miệng nhau mà làm ô uế thanh danh bậc thánh nhân. Tự hỏi rằng nếu Khổng Lão Phu Tử tham lam chức quan nước Lỗ vậy tại sao khi Tề Cảnh Công dùng kế li gián để nước Lỗ không dùng Khổng Tử mà muốn ngài về làm quan bên nước Tề ngài lại không về Tề. Nếu Phu Tử tham lam chức quan tại sao ngài lại phải dẫn 3000 học trò bôn ba khắp xứ Trung Nguyên tuyên thuyết lễ giáo làm gì, không ở lại một nước nào đó mà làm quan. Vua Lỗ sau vời Khổng Tử về lại làm quan sao ngài không về mà vẫn tiếp tục bôn ba đến tận cuối đời mới về quê để ghi lại Lễ Giáo vì sợ hậu thế không tiếp nhận được nền giáo dục này. Như vậy có thể thấy cái nhìn của đám hủ nho, trí sĩ thời xưa tự nhận mình học thức thật thiển cận, nhưng lại có sức mê hoặc lòng người, khiến cho dân đen ngu si mà tin theo, làm oan uổng danh tiếng ngàn đời của thánh nhân.

Trở lại với chuyện Thiếu Chính Mậu cũng là như vậy, Thiếu Chính Mậu có biện tài, nói như ngày nay thì ông ta có khả năng hùng biện (hùng biện chứ không phải ngụy biện). Lời nói của ông ta nói ra lời nào đều có sức thu hút lòng người, làm cho người khác không thể không gật đầu mà tán dương con người này nói thật có lý. Đến Khổng Tử cũng nói không lại Thiếu Chính Mậu, nhưng tiếc rằng con người này lại không có nhân đức, tâm ông ta là tà ác, vì vậy mọi điều ông ta nói ra đều là mê hoặc lòng người, khiến cho người khác rơi vào trong tà đạo. Khổng Tử đã thấy rõ ràng cái tà của Thiếu Chính Mậu, sợ rằng con người này mà có thể du thuyết thì sẽ làm loạn đất nước. Vì ông ta sẽ dùng biện tài của mình để du thuyết, khiến cho luân thường đạo lý bị sụp đổ cả, khiến cho xã hội động loạn mọi người đều bị mê hoặc, mầm mống mất nước chính là đây. Nhưng Khổng Lão Phu Tử nói không lại ông ta, đến nói còn không lại thì làm sao có thể chuyển ông ta từ tà sang chánh, thậm chí chánh đạo còn bị ông ta bẻ cong đi. Vậy chẳng còn cách nào, vì thiên hạ thương sinh Khổng Lão Phu Tử chỉ còn cách chém đi Thiếu Chính Mậu, bớt một kẻ làm loạn động xã hội thì chánh đạo mới có thể thực hiện, xã hội mới có thể an ổn được. Vậy nên người có trí thực sự, thì đều hiểu cho nỗi khổ tâm của Khổng Lão Phu Tử, vì thiên hạ mà gánh chịu tiếng xấu. Thế mới thấy bậc thánh nhân suy nghĩ nào há như mấy kẻ tiêu nhân tầm thường. Loài đom đóm đâu thấy được sự vĩ đại của vầng thái dương.

Mượn tích người xưa thì thấy ngày nay Thiếu Chính Mậu là đại diện cho ai, đại diện cho bọn xiểm thần, luôn dùng miệng lưỡi hư ngụy để làm loạn quốc gia, áp bức bậc tôi trung, nói xấu người liêm khiết, bôi nhọ bậc quân tử. Xiểm thần là một trong những loại gian thần thời xưa, loại xiểm thần là bọn quan lại tuy nhận bổng lộc của vua nhưng lại không vì vua ra sức, báo đền ơn quốc gia, ngược lại hưởng thụ bổng lộc nhưng toàn buông lời dèm pha, hãm hại bậc trung lương làm cho quốc gia loạn lạc. Thông thường xiểm thần thường đi liền với nịnh thần, chúng một mặc nịnh hót, bợ đỡ kẻ trên hòng kiếm đường thằng quan tiến chức làm cho kẻ trên u mê không thể trị quốc, một mặc với bậc anh hùng nghĩa sĩ thì chúng luôn thường nói xấu, gây tổn hại đến thanh danh của họ, hãm hại họ. Nói đến một trong những xiểm thần nổi tiếng thiên hạ không thể không nhắc đến Bá Bỉ, Tần Cối. Bá Bỉ vì nhận hối lộ của Việt Vương Câu Tiễn mà dèm pha Ngũ Tử Tư khiên cho Ngũ Viên treo đầu tại cổng thành, cuối cùng khiến cho Ngô Vương Phù Sai mất đi cả nước Ngô hùng mạnh, dân chúng lầm than. Còn Tần Cối thì gièm pha Nhạc Phi, bảo rằng Nhạc Phi định tạo phản, khiến cho Tống Cao Tông triệu hồi Nhạc Phi bằng 12 đạo kim bài, gây ra vụ án oan lớn nhất tại Phong Ba Đình. Khi Hàn Thế Trung chất vấn Tần Cối đã từng nói Nhạc Phi có tội gì thì chỉ nhận được câu trả lời đó là "Có thể có" (Mạc Tư Hữu). Câu nói đã đi vào lịch sử cùng với án oan của anh hùng Nhạc Phi. Chỉ nhìn qua lịch sử cũng có thể thấy bọn xiểm thần là mối nguy hại quốc gia.

Vậy ngày nay xiểm thần là ai, có lẽ chẳng cần phải nghĩ nhiều xiểm thần ngày nay chỉ có hai loại, một là những kẻ tự nhận mình là trí thức đang ngày đêm đòi phá bỏ chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam và hai là bọn lều báo đang dựa vào ngòi bút để phá hoại chính xã hội này. Chúng ta có thể thấy rõ ràng hình ảnh của bọn xiểm thần qua hai loại trên mà tôi xin chỉ ra ở hai câu truyện dưới đây.


Ngô Mạnh Hùng
Previous Post
Next Post

post written by:

0 nhận xét: