Thứ Hai, 25 tháng 9, 2017

CÂU CHUYỆN TỪ THIỆN CỦA “TƯỞNG THÚ” MC PHAN ANH
Vào trang cá nhân của “tưởng thú – thủ tướng” Phan Anh mà đọc về đạo đức, về nhân cách, về từ thiện thì hỡi ôi xúc động, nhất là với mấy anh chị thật thà chất phát quá mức thì càng có lực sát thương. Thực tế đúng vậy, đọc cmt dưới các stt của anh, tôi ngỡ ngàng khi thấy số lượng thành phần sướt mướt đông như quân Nguyên. Anh quả là một hot face, cách làm của anh đã làm dao động biết bao con tym. Dù thế nào thì cũng phải khâm phục anh về cách dắt mũi dư luận.

Nhưng rất không may, vẫn còn rất nhiều người nhận ra được vấn đề và phản đối cách làm từ thiện mập mờ nơi anh. Nếu chỉ là một vài người đơn lẻ thì có thể cho rằng người ta ích kỷ, ghen ghét, đố kị anh, nhưng rất nhiều người thì khác, nó lại chứng tỏ cách làm từ thiện của anh thật sự có vấn đề.

Nói về những vấn đề xoay quanh câu chuyện từ thiện của Phan Anh, không ai rõ ràng bằng người trong cuộc, nhất là những người đã từng ủng hộ, từng rót tiền cho anh “hành nghề” từ thiện. Đến nay, qua mấy đợt “chiến dịch” tưởng như đã làm nhân cách của anh tăng vọt, anh trở thành “thánh sống” ở những nơi anh từng đến thì ngược lại, những người trong cuộc như tôi đã nói trên lại quay lưng lại với anh, thậm chí còn tố anh gian dối trong vấn đề công khai minh bạch chuyện tiền nong. 

Đến đây tôi lại nhớ số tiền 24 tỷ anh công khai nhận được khi trước, nhưng dù đọc rất nhiều lần, tôi vẫn không hiểu được số tiền lớn ấy được anh giải ngân như thế nào. Những công khai của anh, tất cả đều không hề nói lên con số cụ thể, chỉ viết chung chung kiểu như: mua bò, băng vệ sinh, ruốc tôm tặng đồng bào. Nhưng đó chưa phải vấn đề lớn nhất. Cái vấn đề lớn nhất tôi cho rằng nó nằm tại chính bản thân, nằm ở nhân cách của anh. Anh lấy vỏ bọc là dân nghèo, là chương trình từ thiện để công kích chế độ trên mạng xã hội. Như vậy, vô hình dung anh đã biến chương trình từ thiện thành nghề kiếm ăn cho chính mình, và dân nghèo thì lại trở thành một công cụ kinh doanh. Xã hội này có rất nhiều người có tầm lòng cao cả, nhiều người ủng hộ số tiền rất lớn nhưng không vì mục đích đánh bóng tên tuổi, thậm chí họ còn không muốn lộ diện. Nhưng mặc nhiên không ai kinh doanh kiểu từ thiện như MC Phan Anh cả.

Và hơn thế, cách ứng xử của anh càng khiến người ta nghĩ ngợi, anh chặn hết tất cả các nick tố cáo, vạch trần rồi sau đó đăng đàn kêu oan bị “hãm hại”. Cách làm ấy dĩ nhiên nhận được sự “đồng cảm” của lũ sướt mướt, đạo đức giả, cái lũ mà đa phần trong số đó anh không nhận được lợi nhuận gì từ chúng. Còn những người có đầu óc hơn, số này mới là nguồn thu nhập chính của anh thì lại nhận ra vấn đề. Và như thế các “chiến dịch” hô hào của anh nhìn bề ngoài thì có vẻ như rầm rộ, đông đảo người ủng hộ nhưng tôi chắc rằng hiệu quả chẳng được như anh mong đợi, chẳng được như hồi đầu. 

Đôi lợi gửi đến Phan Anh: Cộng đồng mạng gọi anh là thủ tướng, nhưng với những gì mà anh đã làm thì tôi cùng nhiều người khác vẫn thích gọi là bằng cách gọi ngược lại hơn: “tưởng thú” Phan Anh!

P/s: tham luận lấy ý tưởng từ bí thư DLV trăm củ Linh Nguyễn!



Quang Minh
CÂU CHUYỆN VỀ BÍ THƯ XUÂN ANH
Câu chuyện bí thư Xuân Anh - một tuổi Thìn trẻ trung ngồi ghế tổng trấn, ngã ngựa, chắc chắn không thể nhìn ở góc độ căn nhà và cái xe như thiên hạ bỉm sữa được.
Bí thư thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh

Phàm làm người, ai cũng có điểm yếu. Yêu thương thì củ ấu cũng tròn, điểm yếu được che khuất. Ghét bỏ thì mụn cơm cũng thành đại họa.

Ngẫm chuyện này, thấy nhiều điều hay.

***

Một là, khôn đâu đến trẻ, khỏe đâu đến già.

Tuổi trẻ, khôn mấy thì khôn, vẫn là cái khôn của tuổi trẻ. Không chịu lắng nghe, không nhìn thiên hạ, cứ tự mình độc đoán, sớm muộn cũng lộ.

Xuân Anh can thiệp vào công tác nhân sự lẫn điều hành của chính quyền quá nhiều, và theo một phong cách rất áp đặt. Lâu dần tích tụ ức chế.

Xuân Anh lười biếng tham vấn ý kiến lãnh đạo tiền nhiệm, hưu trí, đây là điểm yếu chết người. Ở Việt Nam, Đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, hưu trí điều hành, ấy là thực tế cơ bản nhất mà người làm chính trị phải rõ.

Hỏi đôi khi chỉ để hỏi, nhưng không hỏi sẽ chết.

Hai là, không khiêm tốn.

Xuân Anh bị cả dàn thường vụ Đà Nẵng nện, vì cái thái độ. Cu này từng tuyên bố khi có người góp ý, rằng Trẻ có cái hay của Trẻ, và Già có cái dở của Già.

Nghĩa là, trong mắt Xuân Anh, bọn lớn tuổi chả biết cái con cạc gì cả. Không chết mới lạ.

Ba là, lạm dụng truyền thông quá đà.

Xuân Anh thuộc mẫu trẻ trâu điển hình, tức là trẻ nhưng thích nói về triết lý, và khoe triết lý. Báo chí tràn ngập triết lý của Xuân Anh.

Xuân Anh xuất thân báo chí, trong người vẫn có sự huyễn hoặc quyền lực của một kền kền. Xuân Anh từng gọi một phụ nữ lớn tuổi là cán bộ ở Đà Nẵng đến mắng, thậm chí tuyên bố nếu "tôi cho một thằng nhà báo vào, thì chị nát váy".

Lịch sử chứng minh, chưa ai lạm dụng truyền thông quá đà mà chẳng sập mặt, ở xứ này.

Bốn là, chính thức chấm dứt sự ảnh hưởng của Nguyễn Văn Chi, cha đẻ của Xuân Anh. Chắc ông Chi không thể ngờ rằng, đến một ngày, cơ quan mà ông từng làm thủ lĩnh, lại kề dao vào cổ con mình và cứa ngọt. Những người mà từ 3-5-10 năm trước từng nằm dưới lưỡi đao của ông, nay đã củng cố vị thế cực mạnh. Và giờ là lúc đổ vào điểm yếu nhất của ông - con trai.

Và ông bất lực.

Thậm chí không chỉ là Xuân Anh, người con thứ 2 là Xuân Ảnh, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục đường bộ, cựu thư kí ông Đinh La Thăng, cũng đang đối diện với nhiều vấn đề.

Năm là, dù rất lười biếng tham vấn ý kiến người ngoài, nhưng lại đặc biệt nghe mẹ, ấy là dở. Người am hiểu ở Đà Nẵng đều nói rằng, bà Trần Thị Thủy (mẹ Xuân Anh), mới thực sự là bí thư thành phố chứ không phải ông con trai. Giang hồ đồn thổi, bà mẹ này gần như can thiệp vào tất cả sự vụ ở Đà Nẵng, xứng đáng mẹ Việt Nam anh hùng.

Bà Thuỷ nhiều năm đứng ở vị trí vợ của một trong những người quyền lực nhất Việt Nam, sẽ rất khó để hiểu được thời thế đã thay đổi, coi lớp hậu sinh như ông Thơ, thậm chí ông gì nghẹo nghẹo bạn cậu chả ra cái đéo gì cả, không chết mới lạ!

***

Con ông cháu cha thì không vấn đề gì, càng tốt, nhưng phàm đã làm chính trị, cần tỉnh táo nhìn nhận giá trị của bản thân mình lẫn người thân mình. Trong chính trị, không có bất cứ sự ảnh hưởng nào là vĩnh viễn.



Thứ Hai, 18 tháng 9, 2017

TẠI SAO CHÍNH QUYỀN KHÔNG BẮT HẾT BỌN PHẢN ĐỘNG
Dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam đang là cái dạng gì có lẽ anh chị đã biết thừa. Từ những từ với ý nghĩa đẹp đẽ biết bao khi đến xứ An Nam lại trở thành một quân cờ, một công cụ để bọn tâm thần chính trị, bọn phản động núp bóng dân chủ nhân quyền lợi dụng để trục lợi. Thật đáng buồn. Càng buồn hơn là vài năm gần đây, số lượng của đám này càng ngày càng tăng, hoạt động ngày càng công khai, lấn lướt chính quyền. Thế nhưng việc xử lý của các cơ quan chức năng với lũ giặc này lại quá mờ nhạt, quá ôn hòa, có lẽ đây cũng là nguyên nhân dẫn đến việc xem thường pháp luật của chúng. Nghe đến đây, nhiều anh chị sẽ nghĩ chửi chính quyền sml. Tôi thề. Nói ra thật xấu hổ, tôi cũng đã từng như vậy. hehe. Nhưng rồi suy nghĩ lại, tôi lại thấy vui. Anh chị đừng chửi tôi vội, hãy nghe tôi trình bày.
Khởi tố, bắt tạm giam nhiều đối tượng vụ án Nguyễn Văn Đài

Việt Nam là nước nhỏ, đang trên đà phát triển, đang mở rộng quan hệ ngoại giao. Và đương nhiên cũng vì vậy mà khi mở cửa hội nhập, áp lực với chính quyền mới vài chục tuổi này là cực kì lớn, không giải quyết khéo léo thì đừng nói phát triển kinh tế, mà cách mạng màu, bạo loạn, đảo chính như chơi chứ chẳng đùa. Các nước Đông Âu là một ví dụ. Đến nay, quan hệ của chúng ta với các nước phương Tây về cơ bản đã bình thường hóa, nhưng anh chị tin tôi đi, một số nước phương Tây, đặc biệt là Mỹ chưa bao giờ thôi dã tâm lật đổ hệ tư tưởng cộng sản, mà Việt Nam là một trong số ít ỏi các nước còn lại theo hệ tư tưởng này. Minh chứng rõ ràng nhất chứng minh cho việc đó là Mỹ đang dung túng, ủng hộ cho tổ chức phản động, tổ chức khủng bố Việt Tân; bảo hộ các tổ chức, đối tượng phản động trong nước dưới chiêu bài dân chủ, nhân quyền, tự do tôn giáo. Cũng chính vì vậy mà việc xử lý các đối tượng phản động núp bóng nhà dân chủ, tù nhân lương tâm càng khó khăn. Đây mới là nguyên nhân chính dẫn tới thái độ mờ nhạt của chính quyền như tôi nói ở trên và cũng là lý do khiến kẻ hèn này phấn khởi. Anh chị thử nghĩ xem, nếu chính quyền không quan tâm đến sự phát triển của đất nước, nâng cao đời sống nhân dân, chỉ biết giải quyết vấn đề trước mắt là xử lý đối tượng phạm tội thì sao? Tôi chắc rằng đừng nói đến việc hoạt động công khai, lấn lướt mà ngay cả việc thành lập tổ hội nhóm dân chủ, hình thành nghề dân chủ sẽ bị đập sml từ trong trứng nước. Và đương nhiên, Mỹ cũng nhân cơ hội đó mà chèn ép chúng ta bằng kinh tế. Hậu quả của nó như thế nào thì hoàn cảnh của Việt Nam thời kì bị cấm vận là bằng chứng thuyết phục nhất. Thế nên từ giờ cho đến khi Việt Nam thành nước lớn, trước thái độ dè dặt, thận trọng trong việc xử lý các đối tượng phản động của chính quyền, anh chị hãy đừng vội chửi, đừng vội buồn. Mà hãy vui lên, vì chính như vậy thể hiện rằng anh chị đang được tôn trọng, được quan tâm và được lãnh đạo bởi một chính quyền đang đặt lợi ích của dân lên trên hết.

Tuy nhiên, như Bác đã từng nói: “chúng ta càng nhân nhượng thì chúng càng lấn tới”. Chính quyền càng dè dặt trong việc xử lý, các nhà dân chủ Việt ngày càng xem thường pháp luật. Nhưng thật đáng mừng là chính quyền này tuy còn non trẻ nhưng đối phó những kẻ giả danh dân chủ này còn dư sức. Bằng chứng là thời gian gần đây, các nhà dân chủ bị rằn mặt thường xuyên, nhiều nhà dân chủ bị bắt, khởi tố trước pháp luật với các tội danh như: “tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam”; “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” chứ không phải “trốn thuế” hay “gây rối trật tự công cộng”. Trước những động thái đó của ta, Mỹ và một số nước phương Tây – các nước vẫn thường lợi dụng vào dân chủ nhân quyền để chống phá ta lại im thin thít, có chăng cũng chỉ là lên tiếng nói vài câu chứ không ảnh hưởng gì đến quan hệ ngoại giao, lại càng không ảnh hưởng gì đến hợp tác kinh tế. Thế mới thấy được sự cao tay của chính quyền. Điều này làm tôi đã vui, lại có phần yên tâm.

Buồn nhất có lẽ là các nhà dân chủ, ofcouse, chỗ dựa vững vàng nhất của chúng để chống lại chính quyền nhân dân thì bỗng chốc thờ ơ, đồng bọn thì lũ lượt vào trại ăn cơm cân, mặc áo số. Nếu đổi lại là tôi và anh chị thì cũng bất an lắm. Nhể? Hehe.


QUANG MINH

Thứ Năm, 14 tháng 9, 2017

NGUYỄN VĂN TRÁNG, LÊ VĂN SƠN - NHỮNG KẺ TÂM THẦN CHÍNH TRỊ
Nếu hỏi Nguyễn Văn Tráng, Lê Văn Sơn là ai chắc hẳn nhiều người không biết, thế nhưng nhắc đến Hội Anh em dân chủ chắc rằng nhiều anh chị đã sõi cả rồi. Hội này được thành lập năm 2014, bởi Nguyễn Văn Đài, người mà 2 lần vào tù ra tội. Lần đầu vào năm 2007, Đài cùng cộng sự của mình tại văn phòng luật sư Thiên Ân là Lê Thị Công Nhân (cũng là thành viên của hội) bị bắt và khởi tố với tội danh “tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam). Bản án dành cho bộ đôi này là: Nguyễn Văn Đài 4 năm tù giam và 4 năm quản chế tại địa phương; Lê Thị Công Nhân 3 năm tù giam và 3 năm quản chế tại địa phương. Lần mới đây nhất là ngày 30/7/2017, Nguyễn Văn Đài cùng đồng bọn bị bắt và khởi tố với tội danh “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Các anh chị hẳn không hy vọng gì ở một hội mà người đứng đầu có “chiến tích” như vậy phải không? Thực tế cũng đúng như vậy, Hội Anh em dân chủ, dưới danh nghĩa hoạt động vì dân chủ nhân quyền, có sự hậu thuẫn và chỉ đạo trực tiếp của phía nước ngoài, Nguyễn Văn Đài cùng với những thành viên trong hội đã tiến hành nhiều hoạt động đi ngược lại chủ trương đường lối chính sách của Đảng, pháp luật của nhà nước. Các thành viên của hội thường xuyên viết những bài viết có quan điểm, tư tưởng, nội dung xuyên tạc tình hình đất nước, nói xấu lãnh đạo cấp cao, cổ súy cho giá trị, tư tưởng quan điểm phương Tây. Thậm chí chúng lợi dụng cả việc tặng quà, thiện nguyện để tiếp xúc gặp gỡ quần chúng nhân dân tuyên truyền những tư tưởng sai trái nhằm mục đích lôi kéo người tham gia tổ chức cũng như tham gia các hoạt động chống đối.





Nguyễn Văn Tráng và Lê Văn Sơn cũng là thành viên của hội Anh em dân chủ. Trên trang facebook cá nhân của Tráng là Trang Nguyen (Vô Danh Khách), của Sơn là Lê Văn Sơn (Paulus Lê Sơn) thường xuyên đăng tải, chia sẻ những bài viết thể hiện quan điểm chính trị tiêu cực và đương nhiên còn có nhiều lời bịa đặt, xuyên tạc sự thật đúng như bản chất của các nhà dân chủ Việt. Anh chị có thể vào đọc để thấy được mức độ tâm thần chính trị của 2 kẻ này. 

Thực ra với những người như Tráng và Sơn, tôi không mấy để tâm, vì những người như vậy nhiều lắm, vô công rồi nghề, trở nên bất mãn với xã hội, từ đó quay ra chửi chế độ tôi cũng gặp nhiều rồi. Chẳng làm nên trò trống gì đâu, tôi xem đó như cách kiếm cơm của những kẻ lười biếng. 

Nhưng có lần lướt qua face của Tráng (Sơn cũng không ngoại lệ) tôi đọc được status trong đó có nói rằng Tráng bị Công án sách nhiễu, ném đá vào nhà, phục chờ bắt. Cùng với đó là hàng loạt các comment động viên, chia sẻ, hẳn là của các nhà dân chủ đồng bọn với Tráng. Tôi đọc mà cười đau ruột, dù biết rằng bịa đặt, xuyên tạc cũng là một tố chất của các nhà dân chủ nhưng không nghĩ anh chị ấy lại mặt dày và ngu dốt đến vậy. Anh chị thử nghĩ xem, đến Nguyễn Văn Đài còn phải bóc lịch 2 lần chứ nói gì đến 2 kẻ vô danh tiểu tốt như Tráng và Sơn. Công an muốn bắt, muốn đối phó với các anh chị ấy còn phải sách nhiễu, hay làm mấy trò man rợ như ném đá mà Tráng nói hay sao? 

Mà cho dù có như vậy thì như thế nào? Tôi cho rằng đó là chuyện bình thường. Tráng, Sơn nói riêng và các thành viên của Hội Anh em dân chủ nói chung trong suy nghĩ của tôi không phải là nhân dân, mà là kẻ địch, kẻ địch đội lốt dân. Chúng không thực hiện nghĩa vụ công dân, không đóng góp gì cho đất nước, thậm chí chúng còn không lao động. Ở đây tôi nói là lao động đúng nghĩa, chứ không phải là múa phím rồi nhận tiền từ các thế lực nước ngoài. 

Gần đây, nhiều đối tượng mang danh nghĩa là nhà dân chủ bị bắt, điều này theo tôi là một tín hiệu khả quan, là đòn mạnh tay vào tâm lý xem thường pháp luật của chúng lâu nay.



Quang Minh