Thứ Hai, 25 tháng 5, 2020

KHI LIÊM SỈ CHẲNG CÒN


Bác Hồ nói học để làm người, để làm việc, để làm cán bộ. Nhưng không ít người cứ nghĩ rằng học để làm cán bộ rồi mới làm việc, rồi mới làm người.
Taị một hội nghị về công tác cán bộ, ông Nguyễn Xuân Thắng, Bí thư Trung ường Đảng, Giám độc Học viện chính trị quốc gia Hồ Chí Minh nói:“Bác nói học để làm người, để làm việc, để làm cán bộ. Trước hết, học để làm người đã, làm việc đã rồi mới làm cán bộ. Tư tưởng này vô cùng quan trọng. Bởi vì đâu đó và đặc biệt hiện nay cũng không ít người nghĩ việc học để làm cán bộ rồi mới làm việc, rồi mới làm người”.

Vì sao không ít người học để làm cán bộ rồi mới học làm việc, học làm người sau?
Vì số lượng “không ít người” ấy thấy rằng không ít “cán bộ” không cần phải thông thạo công việc theo cương vị được giao mà vẫn làm giàu nhanh chóng nhờ tham nhũng. Thậm chí, sau khi đã làm “cán bộ” rồi, họ cũng chẳng cần học làm việc và học làm người. Bởi thế mới có vấn nạn chạy bằng cấp, chạy chứng chỉ, chạy chức, chạy quyền.
- Không ít cán bộ bị phát giác không đi học vẫn có bằng tốt nghiệp đại học, nghĩa là học giả, bằng thật.
- Một viện nghiên cứu cấp quốc gia cho ra lò mỗi năm hàng trăm tiến sỹ và thạc sỹ. Đơn cử, năm 2016 viện đã cấp 400 phôi bằng tiến sĩ và 1.710 phôi bằng thạc sĩ.
Có 1 câu nói này chắc chắn không phải của Nelson Mandela nhưng nó đúng, đúng trong mọi trường hợp:
"Để phá hủy bất kỳ quốc gia nào, không cần phải sử dụng đến bom nguyên tử hoặc tên lửa tầm xa. Chỉ cần hạ thấp chất lượng giáo dục và cho phép gian lận trong các kỳ thi của sinh viên.
- Bệnh nhân chết dưới bàn tay của các bác sĩ của nền giáo dục đấy.
- Các tòa nhà sụp đổ dưới bàn tay của các kỹ sư của nền giáo dục đấy.
- Tiền bị mất trong tay của các nhà kinh tế và kế toán của nền giáo dục đấy.
- Nhân loại chết dưới bàn tay của các học giả tôn giáo của nền giáo dục đấy.
- Công lý bị mất trong tay các thẩm phán của nền giáo dục đấy. Sự sụp đổ của giáo dục là sự sụp đổ của một quốc gia."
Hình ảnh chủ mưu Nguyễn Quang Vinh (Cựu Trưởng phòng khảo thí, Sở GDĐT Hòa Bình) rạng rỡ dơ cao ngón tay chữ V (Victoria = Chiến thắng) sau khi rời phòng xét xử dù vừa bị tuyên 8 năm tù trong vụ nâng điểm thi ở Hòa Bình, có lẽ là khoảnh khắc phản ánh trần trụi nhất toàn bộ vụ bê bối.
Là người làm giáo dục, hơn ai hết phải hiểu được sự quan trọng của giáo dục đối với tương lai đất nước, nhưng ông ta không hề tỏ ra ăn năn, hối hận.
Ở hàng dưới, cựu thượng tá Khương Ngọc Chất (cựu Trưởng phòng An ninh chính trị nội bộ Công an tỉnh Hòa Bình) biểu cảm thỏa mãn không kém với bản án 6 năm tù cùng sự biến chất của mình.
Một hình ảnh nói lên sự chua chát trong cái được gọi là “LIÊM SỈ” của một số cán bộ thoái hoá với giấc mơ học để làm cán bộ, sau đó mới làm việc, sau nữa họ mới chịu học làm người. Khi “LIÊM SỈ” chẳng còn thì lớp cán bộ thoái hoá, biến chất như thế lấy đâu ra mà ăn năn, hối lỗi trong guồng quay xã hội hôm nay?
Van Hieu
Previous Post
Next Post

post written by:

0 nhận xét: