Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2019

NGƯƠI MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG

Ngồi cạnh 2 cụ bà. Một cụ - Mẹ Việt Nam anh hùng. Nghe cụ kể: Tôi năm nay là 95 rồi, nhà có 4 đứa. Tiễn đứa nào đi là đứa đó... không trở về chú Bắc ạ!!! Bây giờ bộ đội nuôi mẹ, mọi người nuôi mẹ. Mẹ cũng có vô tuyến truyền hình nên mẹ vẫn xem Xuân Bắc mãi, hôm nay mới được gặp mày đây.

Một cụ là mẹ của Liệt sĩ Đặng Thùy Trâm: Tôi năm nay cũng 95 rồi đấy, giờ tôi sống với 3 Trâm còn lại. Nhà tôi có 4 Trâm mà. Con nói với Ban Tổ chức đừng giới thiệu tôi là Mẹ Việt Nam anh hùng nhé. Tôi chỉ là... mẹ liệt sĩ thôi. Giới thiệu thế kia tôi ngượng lắm chú Xuân Bắc ạ!!
Nói chuyện với 2 bà cụ rất gần gũi và thoải mái cho đến khi chương trình bắt đầu. Rất nhiều bài hát trong chương trình văn nghệ chào mừng và chủ yếu là liên quan đến sự hi sinh của thanh niên các thế hệ đã xả thân vì đất nước, liên quan đến những chia tay ngày đứa con yêu tòng quân nhập ngũ...
Và... nước mắt hai cụ không ngừng tuôn rơi.
Dẫu biết rằng "Nước mắt mẹ không còn, vì khóc những đứa con lần lượt ra đi, đi mãi mãi..." nhưng... làm sao mẹ có thể quên những đứa con của mẹ, làm sao mẹ có thể quên khúc ruột của mẹ với bao ngày chăm bẵm ốm đau sài đẹn... cho nên - chắc chắn rồi - nỗi đau còn nguyên đó!!
Cúi đầu trước sự hy sinh của các anh các chị!
Nghiêng mình trước những mất mát của các mẹ!!!!!!
Nghệ sĩ Xuân Bắc
Previous Post
Next Post

post written by:

0 nhận xét: