Thứ Ba, 12 tháng 3, 2019

ĐỪNG MANG NGƯỜI LÍNH VÀO BẤT KÌ SỰ SO SÁNH NÀO HẾT !!!

Tôi đã tận tai nghe nhiều lần một số thanh niên, nữ sinh đại học năm cuối, xinh đẹp và học lực giỏi, nói rằng: "Mấy thằng bộ đội quèn thì tính tiền làm gì!"


Và tôi cười, em cũng không biết tôi, đứng trước mặt em cũng đã từng là một người lính phục vụ trong Quân đội nhân dân Việt Nam.

Vâng, những thanh niên, sinh viên ĐẠI HỌC, học vấn cao đáng giá mà tầm nhận thức cao như thế đấy. Thử hỏi còn bao nhiêu cái nhận thức cao thế nữa? Không biết em đang sống trên hành tinh nào, hay sống trong tủ kính như búp bê baby nhỉ?

Điều đáng nói là liệu một suy nghĩ như thế có biết được họ đang sống trong sự hi sinh của bao nhiêu con người không? Tôi nghĩ là không. Tôi cá là họ nghĩ thời bình này thì cần gì bộ đội nữa.

Em nói rằng, bộ đội thì đi quanh năm suốt tháng, lương thì ba cọc ba đồng, nghèo bỏ xừ... Hờ, hay cho cái câu "nghèo bỏ xừ". Xin phép chứ cho tôi cười vào cái ''giàu'' của em nhé. Em có biết hàng năm có hàng trăm, hàng nghìn thanh niên nhập ngũ không? Họ đi vì cái gì? Vì bộ đội trả lương cao ngất ngưởng ư? Hay vì ở bộ đội sướng như vua? Em nhầm, họ xa quê hương, huấn luyện vất vả, đổ mồ hôi, thậm chí là máu và tính mạng trên thao trường... Họ hiến tuổi xuân cho Tổ quốc, vì cái gì em biết không? Vì họ ''nghèo'' hơn em đấy. Họ tham gia nghĩa vụ để làm tròn bổn phận và trách nhiệm, nghĩ vụ thiêng liêng với Tổ quốc thân yêu. Chắc gia đình của em toàn "chạy chọt" để cho anh em, con cháu trốn đi nghĩ vụ nhỉ?.

Tôi không chấp những nhận thức như em, nhưng với nhận thức ấy xin lỗi em không có tư cách để nói về người lính. Đừng mang so sánh người lính với cuộc sống hay nghề nghiệp nào cả. Họ chưa chắc giàu như em, nhưng họ có cái mà loại người như em có giàu mấy cũng không so sánh được. Chúng tôi là lính, mà lính thì không giàu về kinh tế nhưng về tình cảm thì tôi dám khẳng định chúng tôi là triệu phú. Tôi chắc em cũng chẳng biết nó là cái gì đâu nhỉ?

Tôi chắc em không biết, lúc em ôm con gấu bông, đắp cái chăn ấm, đeo tai nghe và chìm vào giấc ngủ ấy, thì ngoài kia họ ôm cây súng, đứng giữa cái giá rét, mưa bão canh gác bảo vệ chủ quyền lãnh thổ được toàn vẹn và canh gác để cho em ngủ đấy. Vì cái gì em nhỉ? Vì họ ''nghèo'' hơn em à? Em có biết để em ngày ngày đến trường, ăn, học, chơi trong cái bình yên đấy thì có biết bao nhiêu con người phải đổ mồ hôi, xương máu không? Em có hiểu cái lúc em ốm, có ba mẹ, anh chị em chăm nom từng li từng tý, trong khi đấy họ vẫn phải làm nhiệm vụ nơi xa dù vợ con họ cũng ốm đau giống em không?

Vậy nên khi nói, phát ngôn 1 câu từ gì đánh giá về con người hay tập thể thì nên suy nghĩ thật kỹ trước khi phát ngôn. Bởi có những lời nói ra rồi không thể rút lại được đâu…

Nguồn: Việt Nam Trong Tim Tôi
Previous Post
Next Post

post written by:

0 nhận xét: