Thứ Năm, 25 tháng 5, 2017

THAM NHŨNG TỐT HAY XẤU???

Trong một xã hội mà luật pháp luôn phải chạy theo tình hình thực tế, thì tham nhũng không hẳn là xấu, ít nhất là về mặt kinh tế. Tôi đã từng có lần đánh giá việc sáng tạo ra văn hoá phong bì có í nghĩa tương đương với phát minh ra động cơ hơi nước, giúp tăng năng suất làm việc lên 10 lần đối với đội ngũ công chức, tạo ra các vượt rào, đột phá trong kinh doanh.

Khi luật chưa đáp ứng được nhu cầu thực tế thì sẽ phải có cái gì đó tồn tại song song với luật để bổ sung, tại sao việc đưa phong bì luôn có một mức giá cố định bất thành văn? Vì nó phù hợp với quy luật thị trường tự điều tiết, ví dụ như xin cái dấu mất 200k thì sẽ có luôn trong ngày, nếu có lúc tăng lên 300k thì người ta tự biết tính toán rằng thôi thà đợi chậm tí cũng được đéo đưa tiền nữa, nó sẽ lại phải về giá cũ.

Người kinh doanh biết điều này và hạch toán nó vào như một chi phí trong kinh doanh, nhà nước biết điều này và tính nhẩm nó vào như một khoản thất thu ngân sách. Nhưng cân bằng giữa chi phí thời gian và chi phí phong bì, thì người kinh doanh chọn phong bì. Tương tự cân bằng giữa việc để tham nhũng xảy ra có kiểm soát với việc tăng bội chi ngân sách để đáp ứng mức lương đúng giá thị trường cho cả triệu công chức, thì nhà nước sẽ chọn phương án đầu tiên.

Hãy nhìn mọi sự việc dưới tư duy của một nhà kỹ trị, khi đó các vấn đề xã hội sẽ được giải quyết tận gốc bằng các phương thức khoa học. Ví dụ làm thế nào để giảm nạn ấu dâm ở Việt Nam? Lũ salon ngu học văn sĩ nhà báo luật sư dịch giả... sẽ gào lên 1001 biện pháp hoang đường, tốn kém và không hiệu quả, nhưng một nhà kỹ trị sẽ đưa ra giải pháp đơn giản nhất, đó là giảm tuổi thành niên xuống, thế thôi. Tuổi thành niên được phép quan hệ tình dục ở Việt Nam là 16, ở mức cao của khu vực (so với 12 ở Philipines, 13 ở Hàn Quốc và Nhật Bản, 14 ở Trung Quốc và 15 ở Triều Tiên), thì giảm xuống 1, 2 tuổi sẽ giảm được tỉ lệ ấu dâm xuống rất nhiều. Đơn giản vkl mà đéo thằng nào nghĩ ra.

Tương tự muốn giảm tham nhũng thì phải giảm những yếu tố và môi trường tạo nên tham nhũng, đặc biệt là các loại tham nhũng mang tính hạch sách vô lý, ví dụ như vừa bỏ cả nghìn giấy phép con, hay các thủ tục hành chính vớ va vớ vẩn, đó chính là đánh vào tận gốc rễ của vấn đề.

Các bạn hãy tâm niệm trong đầu rằng cứ có sự tiếp xúc giữa người với người, thì sẽ tự khắc có sự thoả hiệp, có các deals để cắt giảm chi phí và tăng lợi ích cho đôi bên bằng cách này hay cách khác, và nhanh nhất là cùng nhau ăn cắp của công.

Đường Tăng sang đất Phật còn phải đút lót mới lấy được kinh về, tham nhũng vẫn sẽ hiện diện ở khắp mọi nơi và mọi thời đại, cần phân loại ra tham nhũng tích cực và tham nhũng kiểu phá hoại để có thái độ ứng xử phù hợp.

Tham nhũng tích cực là tham nhũng có tạo ra giá trị, nó như doping cho kinh tế. Một quan chức đầu tỉnh nhờ những mối quan hệ cá nhân, lấy về được cho tỉnh nhà một dự án 1,000 tỉ, tạo ra 1000 công ăn việc làm và mỗi năm nộp cả núi cho ngân sách, thì cắt phế 5% là hợp nhẽ, mọi thủ tục đều sẽ thông thoáng và nhanh chóng hơn, so với lãi ngân hàng, chi phí xây dựng đất đai mặt bằng trượt giá vì chậm trễ, thì doanh nghiệp vẫn được lợi hơn. Khi đó, cả nhà đầu tư, nhân dân, nhà nước và cá nhân lãnh đạo đều được chia thành quả, đây là tham nhũng tích cực.

Hay các nhà thầu cắt % để lấy công trình, ở mức % hợp lý sẽ không ảnh hưởng gì đến chất lượng, họ chấp nhận đánh đổi lợi nhuận, bán máu để lấy việc đảm bảo doanh thu giải quyết khó khăn trước mắt (đặc biệt là bọn thầu Nhật rất hay có trò này), thì cũng không có gì phải tâm tư.

Tham nhũng kiểu phá hoại là tham nhũng không tạo ra giá trị, thậm chí cản trở sự phát triển, đây là đặc sản của tầng lớp quan chức cấp cơ sở ở địa phương hay các cao nhân xuất thân đoàn đội, dân gian gọi là ăn bẩn, ăn nhưng đéo chịu làm, nhận phong bì nhưng đéo chịu ký, cái gì cũng sợ không dám quyết nhưng tiền thì vẫn muốn đớp ngập răng. Loại quan chức có mồm nhưng không có hậu môn này mới chính là bọn tham nhũng kiểu phá hoại, vì họ không có khả năng ăn được tiền từ thặng dư kinh tế. Đặc điểm chung là bất tài, giỏi chém gió và mị dân.

Còn có tham nhũng cũng là một dấu hiệu tốt của các nước đang phát triển, nó chứng tỏ rằng việc kinh doanh vẫn thuận lợi, đủ để trả cho các chi phí gầm bàn, nền kinh tế còn khoẻ mạnh và có tiềm năng tăng trưởng trong tương lai. Khi đất nước phát triển lên trình độ cao hơn, thì tham nhũng cũng sẽ quy củ và tinh vi hơn, trở thành hợp pháp, mà ở phương Tây vẫn đang được gọi với những cái tên mỹ miều là vận động tranh cử, vận động hành lang, vân vân mà mây mây. Về bản chất không thay đổi, nó chỉ theo chiều ngược lại, thay vì cấp cơ sở tham nhũng trực tiếp của dân để nuôi cấp trên, thì cấp trên sẽ nhận 1 cục tiền bán chính sách để nuôi cả dàn cấp dưới, nhân dân vẫn bị mất tiền thậm chí mất nhiều hơn, nhưng sẽ đỡ khó chịu hơn.

Nếu ngay ngày mai không còn tham nhũng, thì nhân dân xác định cầm bát cứt rưng rưng vì bữa trưa chỉ còn có thế.

Previous Post
Next Post

post written by:

0 nhận xét: